Cho con 1 đích đến, Cho con một con đường

4.5/5 - (2 bình chọn)

Suy ngẫm của người Cha thời nay: Ngoài kiến thức trường lớp, hãy cho con 1 đích đến, Cho con một con đường làm giàu thì mới thành Sự nghiệp

  Tôi là một người cha tuổi 50, cái tuổi đang dần xế chiều, công việc (thuộc nhóm người Làm công ăn lương) làm viên chức tại một doanh nghiệp Nhà nước trực thuộc một Tập đoàn lớn nên mức lương cũng khá ổn định cho cuộc sống gia đình, cơ quan cũng gần nhà nên tôi quyết định công tác hết thời gian còn lại cho đến khi về hưu, đến tuổi này chắc không còn cơ hội phấn đấu tranh giành quyền chức nữa.

 Quê tôi vùng trung du cách thành phố tôi sống khoảng 15km, cứ cuối tuần hai vợ chồng tôi lại về quê thăm ông bà và xin chút thực phẩm sạch. Câu thành ngữ: ” Lá rụng về cội” quả là quá đúng.

Căn nhà Bố mẹ tôi đang sống ở quê là tài sản của Ông bà sau khi mất để lại, vì Bố tôi là con trai trưởng, hai cô phận gái theo chồng nên mẹ tôi phải cho thuê căn nhà dưới Hà Nội cùng Bố về quê chăm lo phần mộ Tổ tiên.

Phần vợ chồng tôi cũng chưa phải lo lắng nhiều, năm nay Bố mẹ đã 75 nhưng vẫn còn khỏe, cả hai Ông bà đều có lương hưu, Bố tôi còn có tiêu chuẩn thương binh.

Rất may tôi là con trưởng nhưng cũng không có tính gia trưởng, bảo thủ, trong tâm thức luôn tôi luyện tư duy tích cực, suy ngẫm học hỏi điều tiến bộ, phân tích cách dạy con từ bố mẹ  để tìm ra phương hướng giải quyết những sai lầm của người tiền bối từ đó chắt lọc nó, đúc rút kinh nghiệm làm kim chỉ nam để nuôi dạy con trai, con gái mình.

Sai lầm của tôi trong cuộc đời giờ đây cũng được sáng tỏ: Bố mẹ tôi rất nuông chiều con cái nhưng lại không sâu sát, từ bé đến giờ ông chưa đánh tôi một roi nào, tôi định thi đại học khối A các trường kỹ thuật nhưng do bạn thân cùng lớp rủ rê thi trường Pháp lý (trường Luật bây giờ) ông cũng không có ý kiến. Kết quả thi trượt vì năm đó trường chỉ ưu tiên khối C, sau này tôi phải đi đường vòng và mất mấy năm mới đỗ vào ĐH xây dựng. Đến khi đi làm khi có nhiều tiền tôi lại không tích cóp mà tụ tập cùng bạn bè, tiêu sài hoang phí, bố mẹ cũng không cấm cản…

Để sửa chữa sai lầm ngày xưa giờ đây tôi đã áp dụng chiến lược để định hướng con đường thi cử cho con gái mình, con gái tôi cuối năm THCS học lực TB nhưng đã quyết tâm để thi đỗ PTTH  công lập, ngay đầu năm lớp 10 tôi lên kế hoạch thuê cô giáo kèm riêng cho con, kết quả  con cũng học khá dần lên. Gần đến ngày thi Đại học  hai Cha con lăn lê bò toài trên internet để tìm kiếm điểm chuẩn và chỉ tiêu tuyển sinh các trường. Khi giấy báo về, con đã đủ điểm đỗ hai trường. Một bước nữa là nên chọn trường nào? Vì có kinh nghiệm đi làm thuê cho rất nhiều doanh nghiệp, tôi tư vấn vì con là con gái nên cần làm công việc ổn định, doanh nghiệp Nhà nước, phòng hành chính. Con tôi đã chọn bước đầu tiên trên con đường quan lộ là học khoa quản trị nhân sự/ Trường ĐH Lao động  Xã hội, thời gian thấm thoát trôi nhanh đã qua 4 năm, con sắp ra trường, rồi sẽ làm việc tại một cơ quan như dự định đó là bước chạy tiến đến cái đích đầu tiên trên con đường sự nghiệp.

Đấy mới chỉ là một phần thành công trên hành trình: Cho con một đích đến, cho con một con đường, điều mà tôi trăn trở, bận tâm mãi đến tận bây giờ là nuôi dạy cậu con trai đến tuổi dậy thì. Con trai tôi là một cậu bé thông minh nhưng lười học so với các bạn cùng trang lứa. năm cấp 1, cấp 2 con đều là học sinh giỏi, học lớp chuyên của trường. Đến năm lớp 10 bỗng con học sa sút hẳn, cuối năm lớp 10 HS trung bình mặc dù tôi đã dành hết thời gian rảnh để quan tâm sâu sát từng bữa ăn, giấc ngủ động viên con tâm sự chuyện trường, lớp, bạn bè nhưng con không còn hồn nhiên như thủa bé nữa mà như một người khác, trầm lặng?

“Cha biết tâm lý con đến tuổi muốn làm người lớn, con có tâm lý muốn sống độc lập tách khỏi gia đình để ham chơi cùng đám bạn, cái tôi của con bị ảnh hưởng từ bạn bè hơn từ gia đình dẫn chứng là dịp nghỉ hè vừa qua con trai cả lớp con trong đó có con chán học và muốn kiếm tiền nên rủ nhau đi làm thêm, bưng bê hầu hạ thiên hạ, những đồng tiền it ỏi kiếm được rồi cũng tiêu tan trong chốc lát,,,”

Tôi cũng không ép mà tôn trọng suy nghĩ của con và khuyên con nên chịu khó học hết lớp 12, đưa con những cuốn sách dạy con làm giàu, quản lý đồng tiền …nhưng con không chịu đọc chỉ mải chơi những thứ vô bổ.

Ngày đi, tháng chạy, năm bay; Thời gian nước chảy, chẳng quay được về.

  Đó chính là lí do tôi viết Blog này mong muốn chia sẻ đến con tôi và các bạn trẻ cùng trang lứa, đồng thời cũng xin ý kiến đóng góp của quí bạn đọc là bậc cha mẹ để tìm ra phương pháp nuôi dạy con cái tốt nhất.

Khi các con đọc được những dòng tâm sự này đó cũng là tâm trạng lo lắng của các bậc Cha mẹ khi có con đang ở tuổi vị thành niên. Nếu các con tạo được cho mình một suy nghĩ chín chắn, ham học hỏi những điều bổ ích cho bản thân, biết tận dụng cơ hội để đồng tiền mà mình kiếm ra sinh lời và làm chủ nó. Cha tin rằng tương lai và sự nghiệp huy hoàng sẽ hiện ra trước mắt các con và chúng ta sẽ cùng thẳng tiến.

Facebook Comments

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *